Sự Thực Về Nước Mỹ Và Xã Hội Mỹ: Khoảng Cách Giàu Nghèo

Nước Mỹ và xã hội Mỹ đang đối mặt với bất bình đẳng thu nhập nghiêm trọng. Ngoài ra lời nguyền 3 chữ ‘I’ đang tàn phá nước Mỹ

Ba tổng thống Mỹ. Ảnh FP

Tác giả: Robert A. Taft

Từ năm 1970, giá trị đồng đô la đã liên tục giảm. 80% người Mỹ ở tầng lớp thấp hơn đã mất thu nhập và sức mua, chủ yếu là do sự dịch chuyển của các tập đoàn sản xuất toàn cầu. Kết quả là, khoảng cách giàu nghèo giữa những người giàu và những người còn lại đã gia tăng.

Từ năm 2007-2016, giá trị tài sản ròng của những người Mỹ giàu nhất tăng 20%, ​​trong khi 80% người Mỹ ở tầng lớp thấp hơn giảm theo cùng tỷ lệ phần trăm, làm gia tăng đáng kể khoảng cách giàu nghèo.

Cục dự trữ liên bang (Fed) đã châm ngòi cho sự thay đổi này, bằng cách nới lỏng định lượng để thúc đẩy thị trường chứng khoán đang suy thoái. Những người giàu có thể đầu tư vào sự bùng nổ tài sản này, nhưng những người còn lại thì không thể.

Những người theo chủ nghĩa toàn cầu ngày càng giàu có đã gây sức ép lên chính phủ và hiện tại khoảng 1% người giàu sở hữu hơn một nửa tài sản của Hoa Kỳ, trong khi 20% người giàu sở hữu khoảng 94% tài sản. 80% người Mỹ – tầng lớp dưới – có tài sản bị gắn liền với nhà cửa và xe cộ (hầu hết đều mắc nợ kinh niên).

Không chỉ thị trường chứng khoán do Fed hậu thuẫn có lợi cho giới siêu giàu, mà hệ thống thuế của Hoa Kỳ cũng vậy. Người Mỹ trung bình phải trả mức thuế thực tế là 13% trong khi những người rất giàu phải trả 18%. Nhưng khi tính cả phần lợi nhuận tài sản (chưa hiện thực hóa – chưa bán ra cổ phiếu hoặc tài sản, biên tập), mức thuế thực tế đối với những người rất giàu trung bình chỉ là 4,8%.

Trong khi khoảng cách giàu nghèo rất lớn – tập trung tài sản vào một nhóm nhỏ người, thì nó cũng đúng đối với ngành công nghiệp, ngày càng có nhiều tập đoàn lớn thống trị hầu hết các lĩnh vực với ‘cái giá phải trả’ là các doanh nghiệp nhỏ.

Khi các công ty nhỏ phải chịu đựng và phải gánh chịu các quy định ngày càng tăng, các tập đoàn lớn hơn được hưởng lợi từ sức mạnh độc quyền, ít cạnh tranh hơn và khả năng ‘đặt giá cao’ một cách ‘giả tạo’.

Khoảng cách giàu nghèo càng lớn, thì kết cấu xã hội và chính trị của Mỹ càng xấu đi. Theo ‘Đường cong Great Gatsby’, bất bình đẳng gia tăng sẽ dẫn đến ‘ít tiến bộ’ hơn từ thế hệ này sang thế hệ khác. Đây chính xác là những điều kiện tồn tại khi nền dân chủ bị chế độ độc tài thay thế.

Xem thêm: Đồng Đô La Mỹ Sẽ Sụp Đổ?

Lời nguyền ‘I’

Khoảng cách giàu nghèo đang nới rộng nhanh hơn bao giờ hết, do lời nguyền ba chữ ‘I’ của Biden: Lạm phát (Inflation), Nhập cư (Immigration) và Thị trường chứng khoán bị thổi phồng (Inflated stock market).

Lạm phát: Từ năm 2021, chi tiêu của chính phủ đã tăng vọt. Nợ quốc gia đã tăng lên 35 nghìn tỷ đô la, tăng 1 nghìn tỷ đô la sau mỗi 100 ngày, gây ra lạm phát đáng kinh ngạc và đồng đô la mất 23% giá trị. Những người giàu có có thể chịu được lạm phát ở một mức độ nhất định, nhưng hầu hết các hộ gia đình (80% người Mỹ ở tầng lớp thấp hơn) thì không thể. Gần 2/3 số hộ gia đình không có đủ tiền tiết kiệm để trang trải trong 3 tháng.

Trong nỗ lực yếu ớt nhằm kiểm soát lạm phát, Cục dự trữ liên bang đã cố gắng tăng lãi suất. Điều này chỉ khiến việc mua nhà trở nên khó khăn và làm mất giá trái phiếu kho bạc mà nhiều ngân hàng Hoa Kỳ đang nắm giữ.

Nhập cư: Chính sách ‘biên giới mở’ hiện tại mang lại nguồn lao động rẻ hơn cho những người theo chủ nghĩa toàn cầu hóa và nhiều phiếu bầu hơn cho Đảng Dân chủ. Các công việc có sẵn đang dành cho những người lao động sinh ra ở nước ngoài chứ không phải công dân Hoa Kỳ trong cái gọi là ‘lý thuyết thay thế’, dẫn đến mức lương và sức mua thậm chí còn thấp hơn đối với nhiều người Mỹ.

Thị trường chứng khoán bị thổi phồng: Bất chấp lạm phát và lãi suất cao hơn, Fed vẫn in tiền giá rẻ để thúc đẩy thị trường chứng khoán và mang lại lợi ích cho người giàu.

Nhưng tăng trưởng việc làm và GDP là kết quả của ‘chi tiêu lớn’ của chính phủ (đồng nghĩa thâm hụt ngân sách tăng, biên tập) khi năng suất của công ty và nhu cầu của người tiêu dùng giảm.

Chi tiêu của chính phủ không chỉ thúc đẩy lạm phát, mà việc tăng cường quy định của chính phủ còn cản trở nguồn cung, ít hàng hóa hơn.

Hiệu ứng kết hợp này của lạm phát và nhu cầu thấp hơn tạo ra tình trạng đình trệ. Vậy tại sao thị trường chứng khoán lại tăng vọt? Chính sách in đô la giá rẻ của Fed (có thể lập luận rằng, sự gian lận thị trường như vậy cuối cùng sẽ dẫn đến một vụ sụp đổ, phá hủy phần lớn tài sản của giới tinh hoa, nhưng đến lúc đó, thiệt hại sẽ xảy ra).

Khoảng cách giàu nghèo cho phép những người siêu giàu làm thay đổi nước Mỹ

Sự tập trung của cải vào một số ít người giàu và ngành công nghiệp gây hại cho xã hội. Đối với những người siêu giàu, vấn đề không phải là tiền bạc mà là quyền lực.

Do đó, các tập đoàn và những người siêu giàu đều ‘mua’ ảnh hưởng, đặc biệt là trong giáo dục, chủ nghĩa môi trường và chính trị, cả 3 đều gây tổn hại cho xã hội Mỹ.

Giáo dục đã chuyển từ truyền bá kiến ​​thức sang nhồi sọ phân biệt chủng tộc. Chủ nghĩa môi trường đã trở thành vũ khí chống lại năng suất và sự thịnh vượng của ngành công nghiệp. Và chính trị đã trở thành một đảng duy nhất của những kẻ chi tiêu phù phiếm.

Những đóng góp của họ đã dẫn đến chủ nghĩa ‘wok’ (wokism) về văn hóa, xã hội và các thể chế của Mỹ. Chủ nghĩa này chủ yếu dựa trên sự phân biệt chủng tộc, với hàm ý, toàn bộ xã hội da trắng phương Tây được cấu trúc để áp bức tất cả những người không phải da trắng.

Các tỷ phú, tập đoàn và các tổ chức của họ tăng cường tài trợ cho các hoạt động ‘thức tỉnh’ theo chủ nghĩa ‘wok’(wokism) bao gồm: Lý thuyết chủng tộc ưu thế của người da trắng, chuyển giới, đa dạng-công bằng-hòa nhập, nhập cư bất hợp pháp, biến đổi khí hậu, giảm thực thi pháp luật, …

Chỉ 10 tỷ phú đã cam kết hơn 135 tỷ đô la để tập trung vào giáo dục, chính trị và môi trường.

Ba tổ chức từ thiện ‘định hình’ hệ thống giáo dục K-12 khi họ và những tổ chức khác chi hơn 4 tỷ đô la hàng năm để thiết kế tầm nhìn chủ nghĩa ‘Wok’ của họ về tương lai. Tương tự như vậy, các khoản đóng góp từ thiện cho giáo dục đại học đã vượt quá 58 tỷ đô la vào năm 2023.

Trung bình, một thành viên Quốc hội nhận được 93% số tiền đóng góp từ các nhà tài trợ lớn, thường là ngoài tiểu bang, bao gồm cả ‘tiền đen’ từ các nguồn không được tiết lộ và các PAC (quỹ chính trị tranh cử, biên tập).

Tương tự như vậy, chi tiêu của các tỷ phú cho các thành viên Quốc hội đã tăng lên hơn 1 tỷ đô la vào năm 2022 và sẽ tăng cao hơn nữa trong năm 2024.

Thêm vào đó là 12.000 nhà vận động hành lang ở Washington đã chi 4,3 tỷ đô la vào năm 2023 và hiểu tại sao dự luật tổng hợp trị giá 1,2 nghìn tỷ đô la gần đây bao gồm hàng triệu đô la tiền phân bổ cho những người theo chủ nghĩa wok (wokism).

Sự tập trung cũng đã ảnh hưởng đến các tổ chức từ thiện. Họ từng có nhiều nhà tài trợ nhỏ nhưng giờ đây lại dựa vào một số ít người siêu giàu kiểm soát phương tiện truyền thông.

Hơn 2/5 số tiền cam kết của họ được chuyển hướng đến các tổ chức mà họ kiểm soát chứ không phải các tổ chức từ thiện thực sự. Do đó, các tỷ phú ‘sử dụng hoạt động từ thiện như một sự mở rộng được trợ cấp bởi người nộp thuế cho quyền lực và ảnh hưởng cá nhân của họ’, khiến những người nộp thuế trung bình ở Hoa Kỳ trợ cấp cho tổ chức từ thiện của tỷ phú.

Điều gì sẽ xảy ra nếu mọi thứ tan vỡ?

Lời nguyền “I” đã tạo ra một nền kinh tế Hoa Kỳ bất ổn để mang lại lợi ích cho những người siêu giàu. Chỉ trong 3 năm, tài sản của 1% người giàu nhất đã tăng từ 30 nghìn tỷ đô la lên gần 45 nghìn tỷ đô la.

Nhưng nếu nó sụp đổ thì sao?

Mặc dù thị trường chứng khoán bị thổi phồng quá mức, nhưng giới siêu giàu vẫn phải bám vào nó. Các nguồn tài sản chính khác của họ là bất động sản và các doanh nghiệp tư nhân.

Ý tưởng mới nhất của Biden là đánh thuế 20% đối với các khoản lãi chưa thực hiện trên thị trường chứng khoán, buộc người Mỹ phải trả thuế cho các khoản lãi hàng năm của họ đối với tất cả các tài sản, bao gồm cả cổ phiếu.

Có khả năng là chi tiêu của chính phủ và nợ quốc gia không thể ‘vượt qua’, cuối cùng sẽ làm sụp đổ đồng đô la. Nợ quốc gia đã ảnh hưởng đến uy tín và sức mua của đồng đô la.

Điều này khuyến khích các nước BRICS do Trung Quốc dẫn đầu theo đuổi một loại tiền tệ được bảo đảm bằng vàng, để thay thế đồng đô la làm tiền tệ của thế giới.

Nếu điều đó xảy ra, đồng đô la sẽ ‘mất giá’, gây ra sự sụp đổ lớn của đồng đô la và tàn phá tất cả người Mỹ.

Tác động tích lũy của việc mở rộng khoảng cách giàu nghèo thông qua Lời nguyền 3 chữ ‘I’ của Biden là biến Hoa Kỳ thành một phần không biên giới của một thế giới không quốc gia, điều mà tất nhiên các quốc gia như Trung Quốc và Nga sẽ không bao giờ tán thành.

Lời nguyền là một công thức để tạo ra một tầng lớp thấp kém vĩnh viễn, được kiểm soát bởi một nhóm độc tài gồm doanh nghiệp và chính phủ, một thành phần quan trọng của trật tự thế giới toàn cầu mới và được tạo ra bởi khoảng cách giàu nghèo ngày càng gia tăng.

Trớ trêu thay, bằng cách làm tê liệt nền kinh tế Hoa Kỳ, giới siêu giàu có thể đầu hàng phe nhóm Trung Quốc-Nga trong khi tự mình sắp đặt sự sụp đổ – và kéo theo tất cả chúng ta.

Hình minh họa: Ba tổng thống Mỹ. Ảnh: FP

Nguồn: Robert A. Taft – americanthinker.com – Mỹ

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang