Một ngày trời đẹp nắng, lúc đó, Trang Tử đang ngồi câu cá trên sông Yên, thì gặp, hai vị quan được Sở Vương phái đến. Một vị lên tiếng, “thưa tiên sinh, Sở Vương sai chúng tôi mang lễ vật mời ông ra làm quan”.
Trang Tử vẫn cầm cần câu trong tĩnh lặng và nói, nhưng không quay mặt lại với hai vị quan kia.
“Tôi nghe Sở Vương có con thần quy đã chết 3000 năm. Vua Sở rất quý nó và cất trong mếu thờ. Tôi hỏi các ông:
Con Kim Quy ấy chịu bị giết chết và để lại bộ xương cho người ta quý trọng, hay là, thà sống mà ngoảy cái đuôi của mình trong bùn”?
Hai vị quan đáp lại: “Thà sống mà ngoảy cái đuôi trong bùn còn hơn, thưa tiên sinh”.
Trang Tử liền nói: “Thôi hai ông về đi, tôi cũng chịu ngoảy cái đuôi của mình trong bùn”.
Bàn luận
Bạn chọn điều gì? Chọn bỏ phố về vườn, sống cuộc sống tự do hay là ở lại thành phố mưu sinh trong áp lực. Nói là vậy, nhưng không phải ai cũng có đất để canh tác và chịu sống với tự nhiên.
Bạn chọn sống tự do hay là sống theo ý muốn của người khác? Tất cả chỉ là sự lựa chọn!