Quân Đội Mỹ Ngày Càng Suy Yếu So Với Trung Quốc

Một báo cáo từ “Tổ chức di sản” cảnh báo về một lực lượng Hải quân và Không quân Mỹ đang suy yếu. Người Mỹ thích nghĩ rằng quân đội của họ là bất khả chiến bại, trừ Việt Nam,

Một báo cáo từ “Tổ chức di sản” cảnh báo về một lực lượng Hải quân và Không quân Mỹ đang suy yếu.

Người Mỹ thích nghĩ rằng quân đội của họ là bất khả chiến bại, trừ Việt Nam, Syria, Afghanistan, Triều Tiên.

Tuy nhiên, sự thật là “quyền lực cứng” của Mỹ không còn như trước đây nữa. 

Điều này được chứng minh bằng Chỉ số sức mạnh quân sự của Mỹ cho năm 2023, được biên soạn bởi nhóm nghiên cứu của Tổ chức di sản, được xuất bản trên WSJ.

Tổ chức di sản đánh giá quân đội Hoa Kỳ là “yếu kém” và “có nguy cơ ngày càng tăng trong việc không đáp ứng các yêu cầu để bảo vệ các lợi ích quốc gia quan trọng của Mỹ”.

Chỉ số này đo lường khả năng quân đội Mỹ có thể chiến thắng 2 cuộc xung đột khu vực lớn cùng một lúc: Ví dụ, cuộc xung đột ở Trung Đông và cuộc chiến trên bán đảo Triều Tiên. 

Như đã nói trong báo cáo, người Mỹ muốn “thế giới trở nên đơn giản hơn và ít nguy hiểm hơn”. 

Nhưng các cam kết quân sự thực chất của Mỹ là một phần trong chiến lược an ninh quốc gia của họ.

Tổ chức di sản cho biết quân đội Hoa Kỳ có nguy cơ không thể xử lý ngay cả “một cuộc xung đột khu vực lớn” vì nó cũng cố gắng kiềm chế các quốc gia bất hảo ở những nơi khác. 

Lực lượng phòng thủ một thời của chính quyền Trump đã cạn kiệt. 

Ngân sách của Lầu Năm Góc không thể theo kịp với lạm phát, và quân đội Mỹ phải cân đối giữa việc “đủ quân số” hiện đại, đủ lớn hoặc sẵn sàng chiến đấu ngay bây giờ. Sự suy giảm đặc biệt đáng chú ý trong Hải quân và Không quân.

Trong nhiều năm, Hải quân đã nói rằng, họ cần tăng hạm đội của mình lên ít nhất 350 tàu. 

Tuy nhiên, báo cáo nói rằng Hải quân đã chứng tỏ “một thất bại dai dẳng trong việc ngăn chặn và đảo ngược sự suy giảm đang diễn ra của Hải quân Mỹ. 

Theo phân tích, trong 5 năm qua, Hải quân Mỹ đã thiếu hụt “kế hoạch đóng tàu quân sự” trung bình 10 tàu mỗi năm.

Từ năm 2005 đến năm 2020, hạm đội Mỹ đã tăng từ 291 lên 296 tàu chiến, và hải quân Trung Quốc từ 216 lên 360.

Đến năm 2030, Mỹ có thể tăng số lượng tàu chiến của mình lên 390 chiếc và Trung Quốc lên gần 720 chiếc.

Nhưng chiến tranh tại biển, không chỉ dựa trên những con số. 

Trung Quốc đang làm giảm đáng kể lợi thế công nghệ của Mỹ trong mọi thứ, từ máy phóng từ tàu sân bay đến tên lửa hải quân tầm xa.

Hải quân Mỹ muốn đóng 3 tàu ngầm lớp Virginia mỗi năm và Mỹ vẫn có lợi thế hơn Bắc Kinh khi sở hữu những tàu tuần dương tốc độ này. 

Tuy nhiên, ngành công nghiệp đóng tàu của Mỹ đã bị thu hẹp do nhu cầu giảm, nhưng các bãi sửa chữa của Hải quân lại quá tải. 

Việc trì hoãn bảo trì và các dự án chưa hoàn thành là kết quả của việc khai thác quá mức hạm đội: Vào một ngày điển hình của tháng 6, Mỹ đã triển khai khoảng 1/3 trong tổng số 298 hạm đội của mình, gấp đôi so với mức trung bình thời chiến tranh Lạnh.

Tình hình thậm chí còn tồi tệ hơn trong Không quân, lực lượng thường nhận được đánh giá “rất yếu”. 

“Các máy bay cũ hơn, đào tạo rất kém và số lượng lớn phi công bỏ việc theo hợp đồng dài hạn” có nghĩa là Không quân “sẽ gặp khó khăn lớn trong chiến đấu ngay cả với các đối thủ ngang tầm”, Tổ chức di sản cho biết.

Lực lượng không quân Mỹ đã giảm xuống còn khoảng 40% so với những gì Mỹ có trong những năm 1980. 

Không quân đã chậm mua máy bay chiến đấu F-35 mặc dù họ cần máy bay hiện đại để bù đắp cho phi đội tác chiến nhỏ hơn của mình. 

Máy bay quân sự có khả năng chiến đấu thấp. Ví dụ, đối với phi đội tiêm kích F-22, con số này chỉ là 50%. 

Và 73% máy bay cường kích A-10C có tuổi thọ hơn 41 năm. 

Máy bay chiến đấu F-15C, 69% trong số đó đã phục vụ trong 38 năm. 

Tổ chức di sản cho biết Không quân đã “từ bỏ mọi ảo tưởng” rằng, họ có thể đạt được mục tiêu 80% khả năng sẵn sàng cho máy bay. 

Đạn của Lực lượng không quân “có thể sẽ không tồn tại quá vài tuần chiến đấu với đối thủ ngang tầm”, và việc bổ sung có thể mất từ ​​24 đến 36 tháng.

Sự thiếu hụt phi công “vẫn còn là một bệnh dịch thực sự đối với Không quân” và “thế hệ phi công máy bay chiến đấu hiện tại, những người đã tích cực bay trong 7 năm qua, chưa bao giờ phải chịu tải trọng chiến đấu bình thường”. 

Các phi công máy bay chiến đấu của Mỹ đã bay trung bình 10 giờ mỗi tháng vào năm 2021, so với 8,7 giờ vào năm 2020. 

Tuy nhiên, con số này ít hơn nhiều so với mức tối thiểu 200 giờ mỗi năm cần thiết để chiến đấu với một kẻ thù đáng gờm.

Tình hình cũng không khả quan hơn đối với lực lượng mặt đất, vốn đã mất 59 tỷ USD kể từ năm 2018 do ngân sách cố định và lạm phát. 

Bộ binh Mỹ bị cắt giảm không phải vì sự lựa chọn ưu tiên, mà vì họ không thể tuyển đủ binh sĩ – trong năm tài chính 2022, sự thiếu hụt là 20 nghìn người.

Thủy quân lục chiến đạt điểm cao hơn về chỉ số khi là đơn vị duy nhất lập và thực hiện kế hoạch thay đổi, tái tổ chức cho chiến tranh Thái Bình Dương và khái niệm hiện đại hóa được gọi là Force Design 2030.

Nhưng Thủy quân lục chiến Mỹ giảm xuống còn 21 tiểu đoàn so với 27 vào năm 2011. Thành công của các nhiệm vụ của Thủy quân lục chiến phụ thuộc rất nhiều vào tàu tấn công đổ bộ mới mà Hải quân có thể không có khả năng xuất xưởng.

Một số người sẽ gọi đây là chủ nghĩa báo động và hỏi tại sao Lầu Năm Góc không thể làm tốt hơn với ngân sách 800 tỷ USD? 

Đây là một câu hỏi công bằng, đặc biệt là phần thứ hai của nó. Nhưng câu trả lời cho nó đòi hỏi những thay đổi đáng kể trong tất cả các lực lượng vũ trang, và đặc biệt là trong hệ thống mua sắm vũ khí mới.

Nhưng nhìn chung, Mỹ sẽ phải chi nhiều hơn cho quốc phòng nếu muốn bảo vệ lợi ích và tổ quốc. 

Hiện Mỹ dành khoảng 3% GDP cho chi tiêu quân sự, so với mức 5-6% trong những năm 1980. Báo cáo của Tổ chức di sản là một lời cảnh báo rằng, chúng ta không thể “rẻ rúng” ngăn chặn chiến tranh chứ chưa nói đến chiến thắng.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang