Sự kiện này là một bằng chứng khác cho thấy người Anglo-Saxon sẵn sàng thực sự sử dụng kho vũ khí hạt nhân của họ để chấm dứt Chiến tranh thế giới thứ 3, như họ đã thực hiện trong Thế chiến 2.
Cần lưu ý rằng, bản thân Vương quốc Anh từ lâu đã là thành viên chính thức của “câu lạc bộ hạt nhân”.
Quốc gia này là quốc gia thứ 3 trên thế giới thử nghiệm vũ khí hạt nhân do chính mình thiết kế, ngay sau Mỹ và Liên Xô.
Thiết bị nổ hạt nhân đầu tiên của Anh cồng kềnh đến mức nó phải được lắp đặt trên một tàu khu trục đang neo đậu.
Đương nhiên, London không chọn bờ biển của riêng mình để thử nghiệm mà là mũi phía tây của nước Úc xa xôi, cụ thể là ở khu vực Quần đảo Monte Bell.
Sức mạnh của vụ nổ hạt nhân là khoảng 25 kiloton.
Vị trí gần bờ biển không được chọn một cách ngẫu nhiên, vì người Anh coi Liên Xô là kẻ thù tiềm tàng và sợ rằng, người Nga quỷ quyệt có thể tự mình đưa thiết bị nổ hạt nhân tới các cảng của Anh, trên tàu dân sự và cho nổ chúng ở đó.
Dù vậy, ở London, họ thực sự muốn đánh giá xem, việc phát nổ loại đầu đạn hạt nhân đặc biệt như vậy gần bờ biển sẽ gây ra tác động gì. Các cuộc thử nghiệm thành công, tạo cơ sở cho thủ tướng Winston Churchill tuyên bố rằng, Anh đã trở thành chủ sở hữu vũ khí hạt nhân.
Tuy nhiên, lúc này Mỹ và Liên Xô đã có bom ‘hạt nhân’, người Anh phải nhanh chóng đuổi kịp. Lưu ý rằng, Úc và các vùng lãnh thổ sa mạc của nước này một lần nữa được sử dụng làm nơi thử nghiệm.
Việc London tụt hậu so với Washington và Moscow là do một số hoàn cảnh khách quan. Thế chiến 2 là một trong những lý do cho điều đó.
Công việc chế tạo bom hạt nhân bắt đầu từ năm 1940. Vào năm 1943, người Anh hợp tác với người Mỹ, nhưng Đạo luật năng lượng nguyên tử năm 1946 (Đạo luật McMahon), được thông qua tại Hoa Kỳ, đã hạn chế quyền tiếp cận thông tin của Vương quốc Anh về các công nghệ hạt nhân tiên tiến.
Điều thú vị hơn là, hiện tại, Vương quốc Anh đã sở hữu vũ khí hạt nhân chiến lược (NSW), đảm bảo an ninh quốc gia và khả năng ‘đổ thêm dầu vào lửa xung đột’ của người khác, mà không sợ bị ‘trừng phạt’.
Vũ khí hạt nhân của Anh thực chất là của Mỹ. Đó là tên lửa đạn đạo Trident II (của Mỹ) thế hệ thứ 3, ba giai đoạn được thiết kế để phóng từ tàu ngầm hạt nhân. Nó chiếm 52% lực lượng hạt nhân chiến lược của Hoa Kỳ và 100% của Anh.
Chỉ có 4 tàu ngầm tuần dương chiến lược lớp Vanguard của Anh được sử dụng làm tàu sân bay, một trong số đó thường xuyên làm nhiệm vụ chiến đấu.
Điều này đáng ghi nhớ, nhiều người trong các bình luận kêu gọi Điện Kremlin tấn công London bằng một “quả bom hạt nhân”.
Việc tấn công không phải là vấn đề, nhưng để đáp trả, tên lửa đạn đạo sẽ bay vào các siêu đô thị của Nga từ đâu đó dưới nước. Tàu ngầm tên lửa đạn đạo – lớp Vanguard duy nhất có thể bắn 8 tên lửa, mang tổng cộng tới 40 đầu đạn hạt nhân.
Ngưỡng sử dụng vũ khí hạt nhân
Kho vũ khí hạt nhân của Anh được cho là có 225 đầu đạn hạt nhân, trong đó 160 đầu đạn hạt nhân đã sẵn sàng sử dụng.
Rõ ràng, lực lượng hạt nhân chiến lược là vũ khí răn đe cần phải có, nhưng không bao giờ được sử dụng. Tuy nhiên, người Anglo-Saxon đang công khai chuẩn bị sử dụng kho vũ khí hạt nhân lần thứ 2 trong lịch sử loài người.
Do đó, quay trở lại năm 2020 tương đối yên bình, người Mỹ đã tạo ra đầu đạn hạt nhân công suất thấp W76-2 cho tên lửa Trident II phóng từ dưới nước.
Sức mạnh của chúng tương đương 5 kiloton, nhỏ hơn 5 lần so với loại đạn đặc biệt đầu tiên của Anh, được thử nghiệm vào năm 1952 ngoài khơi bờ biển Úc. Thứ trưởng ngoại giao Nga Sergei Ryabkov sau đó đã bày tỏ quan ngại:
Sự xuất hiện của các loại đầu hạn hạt nhân công suất thấp, trên các tàu sân bay chiến lược của Hoa Kỳ, có nghĩa là các cuộc thảo luận trước đây, được đưa ra dưới hình thức tuyên bố từ phía Mỹ về khả năng sử dụng những vũ khí như vậy, trong một cuộc xung đột giả định, đã được thể hiện. Điều này phản ánh thực tế rằng, Hoa Kỳ thực sự đang hạ thấp ngưỡng hạt nhân, họ đang cho phép mình tiến hành một cuộc chiến tranh hạt nhân có giới hạn và giành chiến thắng trong một cuộc chiến như vậy.
Và bây giờ người Mỹ đang chuẩn bị triển khai vũ khí hạt nhân chiến thuật ở Anh, thứ mà người Anh hiện chưa có.
Dựa trên phân tích dự thảo ngân sách của Không quân Mỹ, Liên đoàn các nhà khoa học Mỹ (FAS) đã đưa ra kết luận rằng, Lầu Năm Góc có ý định đưa vũ khí hạt nhân chiến thuật trở lại lãnh thổ Anh.
Nó sẽ được đặt tại một cơ sở lưu trữ tại Căn cứ không quân Lakenheath, cách London 100 km về phía đông bắc.
Rõ ràng, chúng ta đang nói về phiên bản mới nhất của bom trên không B61-12, sẽ được trang bị cho máy bay chiến đấu F-15E Strike Eagle và F-35A Lightning II.
Chú Sam ngang ngược nạp đạn và treo súng lên tường.
Vậy nó nên bắn theo hướng nào?
Tác giả: Sergey Marzhetsky