Có một lần, một bầy quỷ tụ họp lại với nhau để lên kế hoạch làm hại loài người.
Một con quỷ dữ trong bầy nói:
“Chúng ta nên giấu một thứ quý giá nhất, cái mà loài người khao khát nhất. Nhưng là giấu cái gì đây?”
Một con quỷ khác liền lên tiếng: “Hạnh phúc, cái mà con người thèm khát, chúng ta hãy giấu nó. Họ sẽ phải sống trong đau khổ mãi mãi. Nhưng giấu ở đâu để họ không thể tìm kiếm”.
Con quỷ nhỏ nhất nêu ý kiến: “Hãy quăng hạnh phúc lên núi”.
Con quỷ khác phải đối: “Con người có thể lên núi. Chúng rất khỏe mạnh”.
Hay ném nó xuống biển sâu: “Con người có tính tò mò, họ sẽ chế tạo thuyền để lặn xuống đáy biển. Không làm thế được”.
“Hay là mang nó lên hành tinh khác”. Con quỷ dữ nhất trong đàn phán.
“Không được, con người đã chế tạo phi thuyền bay lên hành tinh khác được rồi”. Con già nhất đáp lại.
Nghĩ một hồi, con quỷ đầu đàn lên tiếng: “Tao biết giấu nó ở đâu rồi. Hãy giấu hạnh phúc ngay trong chính con người. Con người có tính hay đố kỵ. Chúng bao giờ cũng nghĩ người khác hạnh phúc hơn mình. Bản thân chúng chỉ quan tâm đến sự hơn thua và thường sẽ không chịu nhìn lại chính mình. Giấu ở đó, chúng sẽ không bao giờ tìm thấy”.
Thế là, cả bầy quỷ đồng ý với ý kiến này.
Con người từ đó luôn sống trong đau khổ!
Bàn luận
Hạnh phúc là khi chúng ta biết đủ và không còn những hạt giống tham lam, sân hận và vô minh trong tâm. Chúng ta luôn muốn hạnh phúc, nhưng càng “muốn” thì không tìm thấy hạnh phúc, mà toàn đau khổ. Nhưng ít ai chịu tìm hạnh phúc ngay trong chính mình.
Ảnh minh họa: Freepik