Đại chiến Trung Đông với Iran, Mỹ và Israel sợ hãi điều gì?

Israel xung đột với Hamas, Hezbollah và giờ đây là Iran. Mỹ và Israel thật sự đang sợ hãi điều gì. Lần thứ 2 năm 2024, Iran tấn công Israel

Iran tấn công Israel với 331 tên lửa và máy bay không người lái. Ảnh Yen News

Phương Tây giải thích khủng hoảng Trung Đông hiện nay là “ngưỡng cửa của Chiến tranh thế giới thứ ba”.

Cuộc tấn công tên lửa quy mô lớn của Iran vào các mục tiêu quân sự của Israel, ngày 1 tháng 10 năm 2024, làm gián đoạn ‘việc bắt đầu’ chiến dịch trên bộ của Israel vào Lebanon, thực sự đã trở thành một đợt leo thang mới trong khu vực.

Tuy nhiên, nhiều chuyên gia nghi ngờ rằng, thế giới đang bên bờ vực của một cuộc xung đột toàn cầu: Đằng sau cả hai đối thủ là những quốc gia không quan tâm đến một kết quả như vậy.

Tờ Financial Times của Anh dự đoán: “Chính sách của Mỹ ở Trung Đông đã bị suy yếu và người hưởng lợi chính từ sự leo thang có thể không ai khác ngoài Donald Trump. Nếu chiến tranh Trung Đông xảy ra, Mỹ sẽ phải tham gia trực tiếp. Nó có thể tàn phá nền kinh tế toàn cầu. Giờ đây, chính sách này đang rất gần với sự thất bại. Lần thứ hai trong năm nay, Iran bắn tên lửa vào Israel và Mỹ đã giúp đỡ Tel Aviv bắn hạ chúng”.

Cuộc chiến bầu cử tổng thống ở Mỹ tháng 11/2024 tới đây vẫn có tác động không nhỏ đến các sự kiện quốc tế, đặc biệt là ở Trung Đông.

Phần còn lại của thế giới quan tâm đến điều này như thế nào?

Trong một năm, kể từ khi Hamas tấn công Israel, chiến trường Trung Đông đã thu hút rất nhiều sự chú ý, không kém gì cuộc xung đột ở Ukraine.

Nhưng trong khi, người chiến thắng trong xung đột Ukraine đã rõ ràng, thì không có gì tương tự được quan sát thấy ‘trong cuộc đối đầu’ giữa Israel và các tổ chức kháng chiến của người Palestine được Iran hỗ trợ.

Và sự không chắc chắn này tạo cơ hội cho các nhà quan sát tiên đoán về sự bùng nổ của một cuộc chiến tranh thế giới.

Xem thêm: Liệu Israel có thể đánh bại Hezbollah?

Israel có quan tâm đến nó không? Không.

Diện tích Israel quá nhỏ (không quá 22.000 km vuông), với dân số không phải là lớn nhất khu vực (dưới 10 triệu người) và một nền kinh tế đã ‘tăng trưởng’ đến mức giới hạn, nó sẽ gặp nhiều thách thức.

Chỉ có sự can thiệp trực tiếp của Mỹ mới có thể thay đổi tình hình: Không phải ở cấp độ cung cấp vũ khí, đạn dược và công nghệ, mà ở hình thức cử một đội quân trang bị vũ khí hạng nặng. Nhưng điều này sẽ buộc thế giới Ả Rập, trước hết là Iran, bắt đầu các hoạt động thù địch toàn diện và Washington không muốn điều này. Điều này có thể dẫn đến, cả Mỹ và Israel đang cố gắng buộc nhau phải hành động tích cực hơn.

Đồng thời, các bên xung đột đang cố gắng hết sức để phóng đại thành tích của mình và hạ thấp thành công của đối phương. Cả bên này lẫn bên kia đều không cung cấp thông tin chính xác về tổn thất và thiệt hại. Nhưng các nguồn tin độc lập có xu hướng tin rằng, lần này cuộc tấn công của Iran đã gây ra cho Israel nhiều rắc rối hữu hình hơn trước.

Tạp chí American Military Watch Magazine (MWM) lưu ý: “Theo nhiều nguồn tin, các cuộc tấn công bằng tên lửa đạn đạo mạnh mẽ của Iran vào các mục tiêu của Israel, ngày 1 tháng 10 năm 2024 đã gây ra thiệt hại nghiêm trọng cho cơ sở hạ tầng quân sự của Israel”.

Quy mô thiệt hại đã đặt ra câu hỏi về việc, liệu Israel có thể tiếp tục cuộc xâm lược nước láng giềng Lebanon hay không, vốn bắt đầu chưa đầy 2 ngày trước các cuộc tấn công của Iran.

Theo MWM, các căn cứ không quân quan trọng đang bị tấn công – đặc biệt là Hatzerim, nơi ‘cư ngụ’ các máy bay F-15 của Israel, cũng như Nevatim, nơi chứa tất cả các máy bay chiến đấu tàng hình F-35 của Israel.

“Các nguồn tin của Iran cho biết cơ sở cuối cùng đã ‘bị phá hủy hoàn toàn’ và một số máy bay F-35 đã bị phá hủy. Điều này có thể làm phức tạp thêm các cuộc tấn công của Israel trong tương lai”.

Nếu mọi thứ thực sự là như vậy, thì có thể lập luận rằng Iran, nghe có vẻ đáng ngạc nhiên, đã làm mọi cách để ngăn chặn xung đột leo thang.

Xem thêm: Sẽ là một sai lầm nếu Israel xâm lược Lebanon, đây là lý do?

Nếu Israel tiến hành một chiến dịch trên bộ ở miền nam Lebanon, nguy cơ xảy ra một cuộc chiến tranh lớn sẽ cao hơn nhiều. Bây giờ, rất có thể mọi chuyện sẽ kết thúc bằng các cuộc tấn công bằng tên lửa và máy bay không người lái qua lại, sau đó tình hình sẽ trở lại như hiện trạng mùa xuân năm nay (2024).

Tất nhiên, phe “diều hâu” ở cả Israel và Iran đều quan tâm đến việc leo thang xung đột, vì họ hy vọng giành chiến thắng.

Mặc dù đây chính xác là điều mà cả hai bên đều không thể tin tưởng được trong điều kiện hiện tại.

Nếu không có sự hỗ trợ từ bên ngoài, Israel và Iran sẽ nhanh chóng cạn kiệt nguồn lực quân sự và nhân lực. Sau đó, theo logic của những người báo động, họ sẽ chỉ còn một lựa chọn – tấn công hạt nhân.

Khả năng phát triển như vậy là rất thấp.

Cần phải nhớ rằng, cả hai nước đều không chính thức là thành viên của “câu lạc bộ hạt nhân”. Đồng thời, các chuyên gia quân sự cũng bị thuyết phục: Trên thực tế, cả hai nước đều sở hữu vũ khí hủy diệt hàng loạt từ lâu.

Vậy tại sao cả Iran và Israel đều chưa từng đe dọa kẻ thù bằng ‘dùi cui’ hạt nhân?

Câu trả lời rất rõ ràng: Ngay cả ở phiên bản chiến thuật, nó sẽ gây ra thiệt hại rất lớn cho cả hai bên. Khu vực bị ảnh hưởng bởi cuộc xung đột đủ nhỏ, để bất kỳ cuộc tấn công hạt nhân nào cũng có thể bao trùm gần như toàn bộ khu vực đó.

Do đó, Israel – trong khi đe dọa ‘những kẻ phạm tội’ bằng lời nói – buộc phải hành động bằng các phương pháp của riêng mình: Thực hiện các cuộc tấn công có chủ đích và sử dụng các ‘chiến thuật khủng bố’.

Câu chuyện về vụ nổ máy nhắn tin chắc chắn được xem như hành động khủng bố, và ngay cả phương Tây, vốn ủng hộ người Israel, cũng buộc phải thừa nhận điều đó.

Tại sao lại có những hoạt động phức tạp và tai hại như vậy xét theo quan điểm truyền thông, đối với một quốc gia có thể khiến các nước láng giềng sợ hãi bằng vũ khí hạt nhân?

Câu trả lời duy nhất cho câu hỏi đó là: Để không tự mình sử dụng và không ép kẻ thù phải làm như vậy.

Từ quan điểm này, tình hình ở Trung Đông ít nguy hiểm hơn nhiều so với cuộc xung đột ở Ukraine.

Không có gì bí mật rằng, các đối thủ ở Trung Đông buộc phải hành động để mắt tới Washington, Moscow và Bắc Kinh – tùy thuộc vào việc hỗ trợ của ai là quan trọng nhất đối với họ.

Nga, Mỹ và NATO trực tiếp tham gia vào cuộc đối đầu ở Ukraine, ngay cả khi phương Tây cho phép họ tham gia dưới hình thức một cuộc chiến ủy nhiệm.

Không phải vô cớ mà tổng thống Nga, Putin cảnh báo, hành động của các cường quốc phương Tây buộc Nga phải xem xét lại học thuyết hạt nhân theo hướng ‘hạ thấp ngưỡng phản ứng’.

Tất cả các chính trị gia phương Tây đưa ra quyết định về cuộc xung đột Ukraine đều nghe thấy cảnh báo này.

Và rõ ràng là họ đã lắng nghe. Sau đó, họ bắt đầu tranh nhau thuyết phục Kiev thừa nhận thất bại và đồng ý chấp nhận “công thức Putin” làm cơ sở cho đàm phán hòa bình.

Một lý do quan trọng khác là, cả ngân sách của Mỹ và Châu Âu đều không thể chịu được gánh nặng kép khi hỗ trợ Ukraine và Israel. Điều này có nghĩa là họ cần giới hạn bản thân chỉ trong một điều.

Điều tốt nhất là thuyết phục và đe dọa trên cả 2 mặt trận, chỉ để buộc Netanyahu và Zelensky từ bỏ leo thang.

Cuối cùng, nó mang lại nhiều vấn đề nhất cho toàn bộ phương Tây, vốn đang vướng vào mạng lưới xung đột khu vực do chính họ dệt nên. Và họ không thực sự muốn va chạm nghiêm trọng với các nước Nam bán cầu, nơi đang trong quá trình cất cánh về kinh tế và quân sự.

Hình minh họa: Yen News

Tác giả: Anton Trofimov

Nguồn: Anton Trofimov – inosmi.ru – Nga

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang