Đối với người chưa kết hôn
Trường hợp 1:
1. Một nam, một nữ ngủ với nhau, mà không sử dụng bao cao su hay bất kỳ biện pháp bảo vệ nào. Người phụ nữ có thai.
2. Cô ấy thông báo với người yêu rằng, mình đã có thai và muốn phá bỏ nó.
3. Anh ta nói, không thành vấn đề.
4. Chính phủ nói “Không đời nào”, bạn không thể, bởi vì ….
5. Cặp đôi thật bất hạnh, vì đòi quyền phá thai.
Trường hợp 2:
1. Một nam, một nữ ngủ với nhau mà không sử dụng bao cao su, hay bất kỳ biện pháp bảo vệ nào. Người phụ nữ có thai.
2. Cô ấy thông báo với người yêu rằng, mình có thai và muốn phá bỏ.
3. Anh ta nói, không đời nào, đừng làm điều này.
4. Chính phủ nói “vâng, thưa cô, đó là quyền. Cô có thể thực hiện, nếu muốn”.
5. Con người thật bất hạnh, nhờ các nhóm tôn giáo và chính trị gia cấm “phá thai”.
6. Người phụ nữ không hạnh phúc.
Trường hợp 3:
1. Một nam, một nữ ngủ với nhau mà không sử dụng bao cao su, hay bất kỳ biện pháp bảo vệ nào. Người phụ nữ có thai.
2. Cô ấy thông báo với người yêu, mình đã có thai và muốn giữ lại.
3. Anh ta nói, chưa sẵn sàng cho việc này.
4. Chính phủ nói “vâng, thưa cô, đó là quyền. Cô có thể thực hiện, nếu muốn”.
5. Người phụ nữ giữ thai và người đàn ông phải cấp dưỡng nuôi con.
6. Người đàn ông bất hạnh, lợi dụng các nhóm tôn giáo và chính trị gia để đòi quyền buộc phụ nữ phá thai, nếu không muốn giữ thai.
7. Phụ nữ không hạnh phúc và sử dụng các nhóm tôn giáo và chính trị gia để cấm “phá thai”.
Đối với người đã kết hôn
Trường hợp 1:
1. Nam và nữ ngủ với nhau, nữ có thai.
2. Cô ấy thông báo với người đàn ông rằng, cô ấy có thai và muốn phá bỏ.
3. Người đàn ông nói, không đời nào đừng làm điều này.
4. Chính phủ nói “vâng, thưa cô, đó là quyền. Cô có thể thực hiện nó”.
5. Người đàn ông bất hạnh và lợi dụng các nhóm tôn giáo và chính trị gia để cấm “phá thai”.
6. Phụ nữ không hài lòng vì bị xâm phạm cơ thể.
Trường hợp 2:
1. Nam nữ ngủ với nhau, nữ có thai.
2. Cô ấy thông báo với người đàn ông, cô ấy có thai và muốn giữ lại.
3. Đàn ông nói không, tôi không muốn điều đó.
4. Chính phủ nói “vâng, thưa cô, đó là quyền. Cô có thể thực hiện nó”.
5. Người đàn ông bất hạnh nhờ các nhóm tôn giáo và chính trị gia để ép buộc phụ nữ “phá thai” nếu không đồng ý.
6. Phụ nữ không hạnh phúc.
Trường hợp 3:
1. Nam nữ ngủ với nhau, nữ có thai.
2. Cô ấy thông báo với người đàn ông rằng, cô ấy có thai và muốn phá bỏ.
3. Đàn ông nói, tôi đồng ý.
4. Chính phủ nói “không, bạn không thể, điều đó bị cấm”.
5. Đàn ông và phụ nữ không hạnh phúc và sử dụng các nhóm tôn giáo và chính trị gia để cho phép phá thai.
Các vấn đề cần thảo luận:
I. Ai có quyền quyết định về việc phá thai?
1. Chỉ phụ nữ
2. Nam và nữ
3. Nhà nước
II. Nếu có bất đồng thì sao?
1. Đàn ông và phụ nữ?
2. Người dân và chính quyền?
3. Chính phủ và phụ nữ?
4. Phụ nữ, đàn ông và chính phủ?
III. Trách nhiệm
1. Nếu một đứa trẻ được sinh ra, do việc phá thai bị cấm, thì ai sẽ chịu trách nhiệm nuôi đứa trẻ? Chính phủ?
2. Nếu người nam ép người nữ sinh con, trái với ý muốn của người nữ, thì người nữ có quyền từ chối trách nhiệm nuôi con không?
3. Nếu người phụ nữ ‘ép’ người đàn ông mang thai hộ (nữ nhờ người đàn ông để được mang thai), thì người đàn ông đó có được chối bỏ trách nhiệm nuôi con không?
IV. Tự do cá nhân và phá thai
1. Phụ nữ có được tự do quyết định 1 mình về việc phá thai không?
2. Một người đàn ông có quyền bày tỏ sự phản đối việc phá thai liên quan đến anh ta không?
3. Chính phủ/xã hội có quyền quyết định một cặp vợ chồng, có thể làm gì khi mang thai không?
4. Đâu là giới hạn của tự do cá nhân và trách nhiệm xã hội trong trường hợp phá thai?
V. Khác
1. Nếu một người đàn ông không muốn có thai, tại sao anh ta không đeo bao cao su, hay thắt ống dẫn tinh?
2. Nếu một người phụ nữ không muốn mang thai, tại sao cô ấy không sử dụng biện pháp bảo vệ?
3. Nếu việc mang thai là do tai nạn hoặc do bị cưỡng hiếp, tại sao lại cấm phá thai?