Câu chuyện về trái khổ qua – mướp đắng: Còn Sống Thì Còn Khổ

Ở ngôi chùa nọ, có một lần chúng đệ tử cùng nhau xuống núi hành hương. Lúc này, sư phụ mang đến một trái khổ qua và nói, “mang trái khổ qua này theo bên mình. Nhớ là ngâm nó

Ở ngôi chùa nọ, có một lần chúng đệ tử cùng nhau xuống núi hành hương.

Lúc này, sư phụ mang đến một trái khổ qua và nói, “mang trái khổ qua này theo bên mình. Nhớ là ngâm nó vào mỗi con sông mà các con đi qua. Hãy nhớ mang chúng vào thánh điện, nơi các con thờ tự. Đặt lên bàn cúng bái, thờ cúng nó. Lúc quay về, thì đem theo cùng về.”

Chúng đệ tử đi viếng qua rất nhiều con sông và thánh điện, cũng luôn theo lời sư phụ dặn dò mà làm.

Sau khi quay về, họ đem trái khổ qua đưa lại cho sư phụ. Và rồi, sư phụ lại bảo họ đem khổ qua nấu chín, lúc ăn tối sẽ dùng.

Đến bữa cơm tối, sư phụ cắn một miếng khổ qua, sau đó nhẹ nhàng nói: “kỳ lạ thay, ngâm qua nhiều con sông như thế, tiến vào nhiều thánh điện như thế, trái khổ qua này vẫn không trở nên ngọt”.

Chúng đệ tử nghe xong, lập tức đều tỉnh ngộ.

Đắng là bản chất của khổ qua, nó sẽ không vì ngâm nước thánh hay vào thánh điện mà thay đổi.

Cuộc sống của con người cũng giống như vậy, sẽ không vì bạn đạt được địa vị gì, giành được học vị gì hay là tôn thờ một vị thần nào đó mà thay đổi.

Con người sống ở đời, không nên trông mong cuộc sống sẽ không có “bi ai thống khổ,” mà việc thật sự nên làm là luôn luôn sẵn sàng chịu khổ. Hết trông mong, hết mong muốn hay ít muốn đi, khó chịu và đau khổ sẽ biết mất.

Còn sống là còn khổ!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang