Một ngày nọ, có một võ sĩ Samurai khét tiếng dũng mãnh tìm đến thiền sư Saka để hỏi, liệu có “thiên đàng” và “địa ngục” không?
Vị Samurai nói với giọng đầy mệnh lệnh. Mặc dù vậy, thiền sư Saka, lúc đó, đang ngồi thiền với sự tĩnh lặng và không mảy may lo sợ gì cả!
Bất chợt, thiền sư mở mắt ra, bình thản và nói những lời cay độc để nhục mạ Samurai. Vị dũng sĩ vô cùng tức giận về những lời nhục mạ mình của thiền sư. Tuy nhiên, Samurai ban đầu vẫn giữ lễ.
Nhưng thiền sư vẫn tiếp tục chửi Samurai.
Lúc này, Samurai đã không còn chịu nổi nữa và nói: “Ông mà là thiền sư cái gì. Chẳng qua chỉ là đồ ngu ngốc, cuồng ngôn thì có”.
Nói xong, Samurai lấy thanh gương định chém. Vừa đưa thanh gương lên. Lúc này thiền sư nói với vẻ bình thản.
“Anh không còn cần tôi nói về địa ngục nữa sao? Lúc này, anh đang ở địa ngục”.
Lời nói bình thản của thiền sư, làm cho Samurai ngạc nhiên và bất ngờ. Sau một hồi bình tĩnh lại, thấy mình hơi tức giận và nói lời xin lỗi thiền sư.
Thiền sư Saka vẫn trong trạng thái bình lặng, đáp lại: “Đó chính là thiên đường”.
Bàn luận
Thiên đường hay địa ngục thực ra ở ngay trong tâm. Suy nghĩ chính là thiên đường và cũng chính là địa ngục. Tuy nhiên, vì phần lớn chúng ta không kiểm soát được suy nghĩ và hành động, nên địa ngục luôn tồn tại.
Sẽ không có một thiên đường vĩnh cửu ở một thế giới nào cả. Thiên đường hay địa ngục ở ngay trong hiện tại, trong chính chúng ta.
Bạn có nghĩ mình sẽ sống đời đời ở thiên đường không? Chắc sẽ rất nhàm chán.
Con người vì quá sợ hãi hoặc quá tham lam nên mới cần đến thiên đường ở một nơi nào đó!