Tháng 4 năm 1998, thượng viện Hoa Kỳ (Mỹ) thông qua nghị quyết tiếp tục mở rộng biên giới của NATO. Chính tổng thống Clinton đã ca ngợi điều này. Trước đó vài năm, năm 1993, Hoa Kỳ đã xây dựng chiến lược “Đối tác vì hòa bình”. Nhằm mục tiêu thu hút các nước thuộc Liên Xô gia nhập NATO.
Trong tất cả các nước Đông âu, thì, vai trò của Ukraina rất quan trọng. Có được Ukraina, Mỹ và NATO có thể cản bước phát triển và bao vây cô lập Nga.
Bởi vì, Ukraina là nước có “địa chính trị” chiến lược. Mất Ukraina, Nga sẽ gặp khó khăn khi tiến về vùng biển ấm – Khu vực Châu á Thái Bình Dương. Khu vực này là động lực phát triển kinh tế của thế kỷ 21.
Mất Ukraina, an ninh và kinh tế Nga sẽ gặp vấn đề. Đường ra biển ĐEN tiến đến châu Á sẽ bị chặn lại. Nga sẽ bị cô lập hoàn toàn, từ kinh tế cho đến an ninh quốc gia.
“Kinh tế Nga bị chặn lại, mất đường tiến ra biển ấm Châu Á Thái Bình Dương – An ninh bị Mỹ và NATO bao vây”.
Đó là lý do, NGA sẽ không bao giờ để cho Ukraina bị Mỹ và NATO chi phối. Vì sự sống còn của mình. Kịch bản hiện tại là, Ukraina sẽ bị xé nát thành nhiều mảnh nhỏ. Vùng phía tây, bao gồm Galicia sẽ rơi vào tay Ba Lan và NATO. Mặc dù không giống lắm, nhưng tương tự như kịch bản của Triều Tiên và Hàn Quốc.
Về mặt chiến lược, Zelensky phải chịu trách nhiệm cho điều này. Đẩy đất nước của mình vào chiến tranh với Nga. Thực hiện các chính sách thù địch và bị NATO – Mỹ chi phối.
Một Ukraina độc lập, tự chủ và trung lập là con đường chiến lược tối ưu nhất, vì an ninh châu Âu.
Tại sao biên giới NATO phải mở rộng về phía đông để bao vây Nga?
Đơn giản là, các nước Đông âu thuộc Liên Xô có tiềm năng về tài nguyên thiên nhiên cần cho sự phát triển của Hoa Kỳ. Một nước Nga bị bao vây và suy yếu, Mỹ sẽ duy trì sự thống trị tại Đông âu.
Sự liên kết Á – Âu là chiến lược của các cường quốc trong thế kỷ 21. Nó định hình tương lai của thế giới. Mỹ, Nga, Trung Quốc đều muốn điều này.
Đông Âu và Nga có tiềm năng tài nguyên thiên nhiên. Châu Á năng động và là nhà máy sản xuất của thế giới. Mỹ – phương tây sở hữu về công nghệ.
Công nghệ sẽ trở nên vô nghĩa nếu thiếu tài nguyên thiên nhiên là đầu vào cho sản xuất. Đó là lý do tại sao, Mỹ luôn muốn kiểm soát và tiến về phía đông để bao vây Nga.
Điều này tương tự như họ đã làm ở trung đông, tất cả là tài nguyên dầu mỏ. Mỹ và NATO sẵn sàng thả bom vào dân tộc khác một cách tàn khốc. Họ sẵn sàng lập đổ chế độ đất nước khác không theo con đường của họ.
Hãy nhìn vào Milosevic của Liên bang Nam Tư, Iraq, Syria, Libya, Afganistan. Tổng thống của các quốc gia này đều có kết cục bi thảm. May mắn là Syria đã có Nga chống đỡ. Nếu không có Nga, chỉ trong 3 tuần, Mỹ và NATO sẽ băm nát quốc gia này.
Trong quá khứ, Mỹ đã thành công trong việc chia tách LIÊN XÔ. Họ cũng muốn chia tách Nga thành nhiều nước nhỏ, nhưng không đủ sức. Tất nhiên, đối với Trung Quốc cũng vậy. Cách đơn giản của Mỹ và NATO là dân chủ.
Chỉ có dân chủ mới có thể chia rẽ dân tộc khác. Thông qua các các tổ chức xã hội dân sự, tổ chức phi chính phủ, các mạng lưới truyền thông và mạng xã hội, Mỹ và NATO sẽ dễ dàng thực hiện các cuộc cách mạng màu.
Hãy nhìn vào các cuộc cách mạng màu tại Ai Cập, Syria, Ukraina, Kazakhstan, Nam Tư, Hồng Kông, Myanma, Tunisia, Yemen và nhiều nữa.
Xin hãy lưu ý, dân chủ là không đủ để đảm bảo phát triển ổn định. Thực tế dân chủ kiểu phương tây chỉ đưa đến sự chia rẽ dân tộc. Nhìn bên ngoài, nó rất đẹp, nhưng là cái đẹp lý tưởng.
Các nhà đấu tranh dân chủ chỉ biết một phần. Bất kỳ một dân tộc nào, nếu chỉ có dân chủ sẽ là một thảm họa. Ngay cả nước Mỹ, họ phải dùng đến tôn giáo công dân để làm điểm chung (xem bài tôn giáo công dân). Xin nhớ đến điều đó!
Hãy nhìn vào tổng thống Mỹ, thật sự, họ không có nhiều quyền hành về chính sách đối nội. Một xã hội đa chủng tộc, “2” đảng phái, đa văn hóa, đa tôn giáo như nước Mỹ thật sự khó có sự đồng nhất nội bộ. Bởi vì, thiếu quyền hành đối nội, tổng thống Mỹ chỉ có thể hướng ra bên ngoài, chi phối bên ngoài.
Mặc dù nghe có vẻ kỳ quặc, nhưng nước Mỹ rất thích tạo ra xung đột. Bởi vì chỉ có xung đột, thì họ mới có vai trò. Tổng thống Mỹ mới thể hiện được vai trò. Giống như một con sóng vậy, nếu sóng yên biển lặng thì có gì để làm nữa.
“Nước Mỹ rất thích tạo ra xung đột”!
Thật là lạ, nhưng đúng như vậy. Tạo ra kẻ thù và gây xung đột là cách để nước Mỹ duy trì sức mạnh và ảnh hưởng của mình. Một điểm nữa, chính sách đối ngoại là cách để Tổng thống Mỹ gây ảnh hưởng đến công chúng. Hướng chú ý của công chúng đến mình.
Phong trào dân chủ Ukraina và cách mạng màu
Số tiền chi cho chương trình “Đối tác vì hòa bình” và tài trợ cho các tổ chức phi chính phủ thật sự khổng lồ. Riêng tại Ukraina, số tiền chi cho các phong trào dân chủ lên đến 5 tỷ USD. Đây là thông tin từ Người phụ trách về đối ngoại chính trị (the Under Secretary of State for Political Affairs) – Bộ ngoại giao Hoa Kỳ Victoria Nuland.
Cuối cùng cách mạng Maidan đã diễn ra, lật đổ tổng thống Yanukovich.
Đúng như kịch bản, Ukraina rơi vào tình trạng hỗn loạn. Đó cũng là cái giá của dân chủ mà người Ukraina phải gánh chịu. Đó là bi kịch của họ. Đất nước Ukraina giờ đây đã tan hoang.
Năm 2008, tại Bucharest, Romania, NATO ra nghị quyết về việc gia nhập khối của Ukraina và Gruzia. Tuy nhiên, 6 nước thành viên NATO đã phản đối điều này, vì lo sợ đối đầu với Nga.
Tuy nhiên, sau đó, Mỹ cùng với NATO đã thực hiện tài trợ cho các phong trào dân chủ tại Ukraina. Bất kỳ, một tổng thống nào hướng về Nga sẽ bị lật đổ. Tổng thống Ukraina Yanukovich tại vị gần 4 năm. Chỉ năm 362 ngày, chỉ còn 3 ngày nữa là tròn 4 năm.
Ông ấy đã bị lật đổ bởi cách mạng màu Maidan vào năm 2014. Sau khi lật đổ, một chiến dịch tuyên truyền về lối sống của Yanukovich đã diễn ra để bôi nhọ Yanukovich.
Tất nhiên, Mỹ và NATO đưa những người thân phương tây lên nắm quyền. Đó chính là Tymoshenko, một đồng thủ lĩnh của cách mạng cam Maidan. Bà là một doanh nhân giàu có. Ngoài ra, Mỹ liên tục hỗ trợ cho quân đội Ukraina, sáp nhập tiểu đoàn Azov, những người theo chủ nghĩa dân tộc Ukraina. Họ chính là những người Bandera, tức là phát xít Ukraina.
Về mặt chiến lược, Tymoshenko lên, đồng nghĩa là căn cứ quân sự của Nga tại biển Đen – bán đảo Crimea có nguy cơ bị giải thể. Chắc chắn NATO sẽ đặt căn cứ tại đây. Điều này đồng nghĩa là Nga sẽ không còn đường thoát khỏi biển Đen.
Ngay lập tức, Tổng thống Putin tiến hành cuộc trưng cầu dân ý sáp nhập Crimea vào Nga. Nếu không nhanh tay, có thể nói, an ninh Nga và sự phát triển của Nga sẽ bị đe dọa. Trên thực tế, Crimea trước đây là thuộc về Nga chứ không phải Ukraina. Tổng bí thư Liên Xô Nikita Brezhnev đã trao cho Ukraina vào năm 1954.
Sau khi sáp nhập Crimea vào Nga, năm 2014, Mỹ, NATO và phương tây (châu Âu) thực hiện hàng loạt các biện pháp trừng phạt chống lại Nga. Một chiến lược làm “Chảy máu Nga” đã được xây dựng bởi Hoa Kỳ, thông qua viện nghiên cứu RAND.
Mục tiêu của chiến lược là “cấm vận dầu mỏ và khí đốt” Nga, kích động một bộ phận người dân Nga thông qua các tổ chức phi chính phủ. Putin quá hiểu điều này. Putin đã cấm các tổ chức phi chính phủ hoạt động tại Nga.
Ngoài làm suy yếu kinh tế và gây chia rẽ người Nga. Mỹ và NATO cũng thực hiện các chiến thuật “địa chính trị” để tạo bất ổn xung quanh biên giới Nga.
Đối với Ukraina, Mỹ – NATO đã hỗ trợ quân đội Ukraina, đặc biệt là tiểu đoàn Azov – lực lượng phát xít Ukraina, phát triển lòng căm thù Nga của người Ukraina. Điều này được thực hiện thông qua chính sách giáo dục từ tiểu học cho đến trung học.
Bên cạnh đó, Mỹ cũng gây bất ổn ở Belarus nhằm lật đổ Tổng thống Lukashenko, giảm sự ảnh hưởng của Nga đối Moldova và vùng trung Á. Chắc bạn còn nhớ vụ biểu tình chống lại tổng thống Kazakhstan, Tokayev. Lật đổ tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ, Erdogan – nhưng thất bại. Putin đã cứu Erdogan.
Không may, phần lớn các chiến lược địa chính trị của Hoa Kỳ, NATO đã thất bại. Putin đã cứu Erdogan, giữ vững Belarus. Đưa quân đội dẹp loạn cách mạng màu tại Kazakhstan theo lời kêu gọi của Tokayev.
Hiện tại, Chiến lược Hoa Kỳ, NATO và châu Âu chống lại Nga đã thất bại. Xung đột Nga – Ukraina sẽ tiếp tục. Chiến sự Nga – Ukraina sẽ tiếp diễn đến khi Ukraina bị phá nát.